Hầu như cứ mỗi lần thiên sứ xuất hiện trong Kinh Thánh thì lời đầu tiên thiên sứ sẽ nói là: “Đừng sợ!” Chẳng có gì lạ vì khi thế lực siêu nhiên liên hệ với Trái Đất thì con người nhìn thấy thường ngã sấp mặt xuống vì sợ hãi. Nhưng Lu-ca kể về Đức Chúa Trời là Đấng hiện ra trong một hình hài không gây sợ hãi. Qua Chúa Jêsus là Đấng được sinh ra trong chuồng chiên và nằm trong máng cỏ, Đức Chúa Trời đã chọn một phương cách mà chúng ta không cần phải sợ hãi. Một em bé sơ sinh thì chẳng có gì để sợ cả.

Khi ở trên đất, Chúa Jêsus vừa là Đức Chúa Trời, vừa là con người. Là Đức Chúa Trời, Ngài có thể làm phép lạ, tha tội, đắc thắng sự chết và nói trước tương lai. Nhưng đối với người Do Thái đã quen với hình ảnh Đức Chúa Trời trong trụ mây và trụ lửa, thì họ bối rối về Chúa Jêsus. Làm thế nào một em bé tại Bết-lê-hem, con trai của một thợ mộc lại có thể là Đấng Mê-si-a đến từ Đức Chúa Trời?

Vì sao Đức Chúa Trời lại mang lấy hình hài con người? Khung cảnh Chúa Jêsus 12 tuổi đang tranh luận với các thầy thông giáo cho chúng ta một gợi ý. Lu-ca cho biết: “Tất cả những người nghe Ngài đều kinh ngạc về sự hiểu biết và những lời đối đáp của Ngài” (2:47). Lần đầu tiên, những con người bình thường có thể trò chuyện với Đức Chúa Trời trong xác thể.

Chúa Jêsus có thể nói chuyện với bất kỳ ai – cha mẹ của Ngài, giáo sư Do Thái, người góa phụ nghèo – mà không cần bắt đầu bằng câu: “Đừng sợ!” Qua Chúa Jêsus, Đức Chúa Trời đến gần với chúng ta hơn.
Lạy Cha, Giáng Sinh này chúng con dừng lại để nhớ cách mà Con Ngài đã đến với chúng con trong hình hài một em bé… và chúng con tôn thờ Ngài trong sự kinh ngạc vì Đức Chúa Trời đã đến gần với chúng con.
Chúa Jêsus vừa là Đức Chúa Trời, vừa là con người để có thể phục hồi mối tương giao tốt đẹp giữa Đức Chúa Trời và con người. George Whitefield


© 2018 Lời Sống Hằng Ngày
Hầu như cứ mỗi lần thiên sứ xuất hiện trong Kinh Thánh thì lời đầu tiên thiên sứ sẽ nói là: “Đừng sợ!”