Đọc: II Cô-rinh-tô 1:3-11
Đọc Kinh Thánh suốt năm: Ê-xơ-tê 3-5; Công vụ 5:22-42
Niềm hi vọng của chúng tôi nơi anh em thật vững
chắc, vì biết rằng khi anh em dự phần trong sự đau đớn thì cũng sẽ được
dự phần trong sự an ủi. II Cô-rinh-tô 1:7
Một người bạn gửi cho tôi một số đồ gốm tự làm. Khi mở thùng, tôi
phát hiện những món đồ quý giá này đã bị hư hỏng trong quá trình vận
chuyển. Một cái chén đã bị vỡ thành vài miếng lớn, một mớ lộn xộn những
mảnh vỡ và đất sét.
Sau khi chồng tôi dán các mảnh vỡ lại, tôi trưng bày chiếc chén đẹp
bị nứt lên kệ. Như chiếc chén gốm vỡ được dán lại đó, tôi cũng có những
vết sẹo cho thấy tôi vẫn có thể đứng vững sau những thời khắc khó khăn
mà Chúa giúp tôi vượt qua. Chiếc chén an ủi đó nhắc tôi rằng việc chia
sẻ cách Chúa hành động trong đời sống tôi và qua đời sống tôi có thể
giúp ích cho người khác trong những lúc chịu đau khổ.
Sứ đồ Phao-lô ca ngợi Chúa vì Ngài là “Cha nhân từ và Đức Chúa Trời
của mọi niềm an ủi” (II Cô. 1:3). Chúa dùng những thử thách và đau khổ
để khiến chúng ta trở nên giống Ngài hơn. Sự an ủi của Ngài trong lúc
hoạn nạn trang bị cho chúng ta để khích lệ người khác bằng cách chia sẻ
những điều Ngài đã làm cho chúng ta trong lúc có cần (c. 4).
Khi suy gẫm sự chịu khổ của Đấng Christ, chúng ta có thể được cảm
động để kiên trì trong những lúc đau khổ, tin rằng Chúa dùng những kinh
nghiệm đó để khiến chúng ta vững vàng hơn và nâng đỡ người khác để họ có
thể nhẫn nhục chịu đựng (c. 5-7). Như Phao-lô, chúng ta có thể được an
ủi khi biết rằng Chúa dùng những thử thách của chúng ta cho sự vinh hiển
của Ngài. Chúng ta có thể chia sẻ sự an ủi của Ngài và đem niềm hi vọng
vững chắc đến cho những người đang tổn thương.
Lạy Chúa, cảm ơn Ngài đã dùng chúng con để đem lại sự an ủi, khích lệ và hi vọng cho những người đang chịu khổ. Chúng con ngợi khen Chúa về mọi điều Ngài đã làm, đang làm và sẽ tiếp tục làm để an ủi chúng con qua những hoạn nạn của mình.
Khi chúng ta chia sẻ với người khác cách Chúa đã an ủi chúng ta trong lúc tổn thương, thì Ngài dùng điều đó để an ủi họ.
© 2017 Lời Sống Hằng Ngày
No comments:
Post a Comment