Gần đây, vợ chồng tôi ngắm mặt trời lặn tại Vịnh Mê-hi-cô. Xung quanh chúng tôi có rất nhiều người, đa số là những người xa lạ tụ tập tại bờ biển để ngắm hiện tượng về chiều này. Ngay thời điểm mặt trời lặn hẳn dưới chân trời, mọi người đồng loạt vỗ tay.

Tại sao người ta lại có phản ứng như vậy? Sách Thi Thiên cho chúng ta một lời giải đáp. Tác giả viết rằng Đức Chúa Trời ra lệnh cho mặt trời phải ngợi khen Đấng Tạo Hóa (Thi Thiên 148:3). Và bất cứ nơi đâu trên trái đất mà tia sáng mặt trời chiếu vào, thì con người đều được thúc giục để cùng hòa lời ngợi khen Chúa.

Vẻ đẹp của thiên nhiên nói với tâm hồn chúng ta một cách rất đặc biệt. Thiên nhiên không chỉ khiến chúng ta phải dừng bước, thu hút sự chú ý của chúng ta mà còn hướng chúng ta đến Đấng tạo nên vẻ đẹp đó.

Kỳ quan trong cõi tạo vật rộng lớn của Đức Chúa Trời có thể khiến chúng ta dừng lại và ghi nhớ điều gì là thật sự quan trọng. Trên hết, chúng ta được nhắc nhở rằng có một Đấng Tạo Hóa phía sau cánh cửa đáng kinh ngạc mở ra và khép lại một ngày — Đấng quá yêu thế giới mà Ngài tạo dựng đến nỗi Ngài đã bước vào thế giới ấy để cứu chuộc và phục hồi nó.

Lạy Chúa, con vui thích thế giới muôn màu, muôn vẻ mà Ngài đã tạo dựng. Ngài thật đáng kinh sợ và những gì Ngài tạo dựng thật tuyệt vời!

Hãy vui hưởng tất cả những gì Đức Chúa Trời tạo dựng.

bởi Jeff Olson

© 2017 Lời Sống Hằng Ngày